Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

Yêu sếp biết làm các sao?. Thương chồng.

Không một tí vị lợi

Thương chồng, yêu sếp biết làm sao?

# Chồng. Tuy nhiên. Tự bản thân đánh giá. Tôi yêu anh nhưng vẫn muốn bù đắp thật nhiều hơn cho gia đình. Từ cái đêm khi đi hát với cấp trên của anh. Lần ấy. Tháng ngày cứ trôi đi mà sao tình cảm của tôi dành cho anh không thể dứt bỏ được. Anh về làm giám đốc.

Quá dễ dãi với anh nên chồng tôi cứ tự do chơi bời như thời còn độc thân. Tôi đớn đau đến mức đã tìm đến cái chết… nhưng chính người nhà trong gia đình đã cứu tôi thoát khỏi vòng tay tử thần.

Tôi sống rất hòa đồng và có vẻ ngoài mặt khá xinh xẻo. Buông lời tán tỉnh.

Bởi tôi biết cách săn sóc chồng. Lại rất tài giỏi nên có rất nhiều nhân viên nữ trong công ty.

Gmail… và lén lút gặp nhau trong khách sạn. Dù rằng được anh quan tâm như vậy nhưng tôi vẫn không nghĩ gì hết. Anh rất khắt khe với tôi. Chẳng những thế. Chỉ còn tôi và anh ở lại. Anh làm giám đốc đáng lẽ tôi phải được anh ưu ái hơn nhưng với tôi thì trái ngược hoàn toàn. Cũng như là động lực để tôi vậy nhiều hơn nữa. Sau khi anh nói vậy. Đau khổ. Có những hôm tôi bị sếp phó hạch sách nhưng anh cũng không dám đứng ra để bảo vệ tôi một câu.

Những vui buồn. Chia sẻ qua những dòng tin nhắn tâm tình. Anh nhìn thấy cảnh đấy đã vội chạy đến ngồi bên cạnh. Quan tâm tôi rất chu đáo. Có cả những cô có chồng và chưa chồng đều thầm lặng theo đuổi anh.

Tôi nhắn cho anh: “Anh hãy quên chuyện bữa qua đi nhé!”. Cổ vũ và lau nước mắt trên má cho tôi… cảm giác đó thật ấm áp.

Tôi đều nếm trải và trân trọng từng khoảnh khắc. Cả hai chúng tôi đã cùng nhau nuốm tạo sự nghiệp cho bản thân và cũng vì tôi có nhiều mối quan hệ xã hội hơn nên đã lo cho ông xã có được công việc ổn định. Cũng như việc tôi đã khước từ tình cảm của ông ta hơn một năm qua khiến ông ta rất hận tôi. Tôi bất chấp sự phản đối của cả gia đình để chọn anh là người đàn ông trước tiên và cũng là người đàn ông rốt cục của thế cuộc mình.

Anh luôn nhắn nhe hỏi thăm. Khác lạ. Thậm chí có lần còn la mắng tôi trước mặt mọi người. Lấy tay lau nước mắt cho tôi vừa nói vừa đùa rằng: “Sao vậy em? Lớn rồi mà còn khóc nhè à?”.

Anh đã bất thần ghé sát ôm tôi và hôn tôi nồng nhiệt… Sau đêm hôm ấy. Nếu mối quan hệ này cứ kéo dài thì chúng tôi sẽ làm vỡ hết thảy.

Vì quán bar đông nên mọi người tách rời và đi đâu hết. Trái tim mình đang hướng về anh. Nhưng tôi rất bất thần khi anh nói: “ Anh thực sự rất thương em.

Lo âu cho con và ngoài công việc ở cơ quan. Trong người có chút men say. Tôi luôn ước ao ông xã sẽ là bờ vai để tôi được dựa dẫm.

Tôi thấy tủi và càng khóc nhiều hơn. Thậm chí. Chỉ dám nói chuyẹn với nhau qua tin nhắn điện thoại. Và gây ra rất nhiều khó dễ với tôi.

Anh có năng lực và đạo đức tốt. Anh luôn khát khao có được em”. Mặc dầu trong thâm tâm tôi luôn muốn kết thúc quan hệ với anh nhưng tôi không biết làm gì để có thể chia tay anh.

Đã bao lăm lần tôi nói lời chia tay nhưng anh không chịu. Tình cảm từ anh. San sẻ. Tôi chẳng hề có tình cảm gì với anh ngoài sự trọng anh như một người thầy.

Xem thêm các bài viết can hệ: Nếu anh biết em "yêu" sếp? Vợ nâng ngực để được sếp ''yêu'' Giờ nghỉ đã có sếp "yêu" Vắng chồng. Ở bên em. Tôi và anh cũng luôn ý thức được rằng. Luôn được đối tác và viên chức trong cơ quan kính nể. Anh cũng ôm tôi vào lòng yên ủi: “Tình cảm sao có thể cấm cản được. Và đích thực hiện thì tôi biết.

Cả tôi và anh đều không có ý định bỏ gia đình để đến với nhau nên trong 2 năm qua. Khoảng thời kì bị chồng làm phản. Trong cuộc hôn nhân này. Sau cuộc vui đó. Nhưng cũng vì quá tin tưởng. Ưa nhìn nên dù đã lập gia đình nhưng vẫn có rất nhiều gã đàn ông đeo đuổi.

Tôi thực thụ cảm thấy rất lo âu khi đang dấn thân vào cuộc tình vụng với chính sếp của mình. Đã có sếp "yêu". Tôi và anh đến với nhau bằng tình cảm thực tâm. Chúng ta yêu nhau đâu phải cái tội cơ chứ?”. Chúng tôi sống rất dè dặt. Khi nhận lời yêu anh. Dù rằng tôi và anh rất kín kẽ trong mọi cử chỉ. Nhưng rồi.

Anh mới có được cảm xúc yêu thương thực thụ. Anh lại nhẹ nhõm vỗ về. Hành động… như chỉ đôi lần đi ăn sáng hoặc đi nhậu cùng nhau nhưng mọi người vẫn rất hay để ý.

Tủi cuộc tình này mang đến. Và khi biết phong phanh chuyện tôi và giám đốc thương nhau. Chúng tôi ai về nhà nấy. Chúng tôi đến với nhau vì tình ái nhưng việc quan trọng nhất vẫn là phải giữ gìn hạnh phúc gia đình của mỗi người.

Tôi và ông xã đã chẳng thể tìm được tiếng nói chung. Với vẻ bên ngoài cao to. Tháo vát. Mọi việc của chúng tôi bị vỡ lỡ thì tôi không còn cơ hội nào để quay về bên gia đình nữa. Và cũng trong thời kì này. Mọi người đang hát rất vui vẻ thì tôi nhận được tin nhắn khích lệ của một người bạn khiến tôi khóc nức nở.

Đã có gia đình với một người vợ xinh đẹp và hai đứa con ngoan. Bàn tán. Tôi cảm thấy mình thực sự được thương xót.

Sáng hôm đó. Tôi mới cảm thấy xấu hổ với chính bản thân mình và với anh nữa. Khi đó đã 9h tối. Vì những lúc tôi càng cố quên anh thì tôi càng thấy thương nhớ anh nhiều hơn! hình như tôi đã quen với sự có mặt của anh bấy lâu rồi nên không thể nào chối bỏ được.

Những câu chữ ấy đã khiến tôi để ý tới anh hơn. Tôi luôn động viên anh nên dành nhiều thời gian và tình cảm hơn cho gia đình. Trong những cuộc tiếp khách đó đều có cả anh và tôi… nhưng anh biết tôi sống đàng hoàng. Lần trước tiên tôi đã ôm hôn một người đàn ông khác ngoài chồng mình. Về nhà tôi vẫn làm rất tốt bổn phận của người đàn bà đảm đương. Cũng từ đó. Tôi đã gặp muôn ngàn khó khăn từ phía sếp phó bởi ông ta cũng rất yêu tôi.

Sáng mai tỉnh. Lại cứng rắn nên chẳng bao giờ có cử chỉ bất nhã với tôi. Càng cố quên anh thì tôi càng thấy thương nhớ anh nhiều hơn (Ảnh minh họa) Ban đầu anh mới về. Tôi cũng đã lập lấy chồng và có một bé trai kháu. Anh là giám đốc nơi tôi làm việc. Ngày còn yêu nhau. Cuộc tình vụng trộm của chúng tôi đã kéo dài suốt 2 năm nay.

Trước mọi người trong cơ quan. Đẹp trai. Có những lúc tôi cũng lo sợ rằng. Chồng con nên tôi rất sợ một ngày nào đó. Tôi lại phải liền đi tiếp khách cho sếp nên rất hay phải đi nhậu. Đã có lúc tôi những tưởng mình đã không thể nào gượng dậy được khi biết chồng phản nghịch. Dù rằng chỉ là những dòng tin nhắn nhưng dần dần. Mọi người lại rủ nhau đi bar. Suốt ngày chỉ biết đến nhậu nhẹt.

Tôi thấy mình không phải là người đàn bà tệ hay quá kém cỏi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét